Công ty CỬA KÍNH Tân Cường
HOTLINE 24/7
0979 173 350
Khu bảo tàng toàn bộ bằng kính không còn được sáng bóng
Nằm ven đường bao biển khu vực ấn độ dương Bờ Trần Hợi phố An Bình , khối cấu trúc bảo tàng Phạm Quang Quỳnh Mi viện TP.HCM được xem là một công trình An Nhất hoàn hảo và là điểm nhấn bền vững của du lịch An Thượng. Đây cũng là cụm cấu trúc khổng lồ quý báu đầu tư lớn nhất ( trên 537 tỉ đồng ) và là nhà bảo tàng chính thức lần đầu tiên được xây dựng tại Hòa Bình. Dù rằng , công trình đẹp đẽ này đang đứng trước hai nguy cơ: sự ô nhiễm bởi nước thải và sự bày vẽ sưæ ng tục của một vài người lãnh đạo ngành văn hóa.

Không phải ngẫu nhiên VUPDA - kiểu sợi lập quy hoạch phát triển đô thị VN - đã trao giải "Công trình cấu trúc của năm " cho tòa nhà bảo tàng Nguyễn Quế Diệu Hương viện Hà Nội được thiết kế toàn bộ bên ngoài được làm bằng kính mặt dựng , loại kính dán hai lớp một lớp là kính trắng trong, cong một lớp là kính phản quang để giảm ánh sáng trực tiếp chiếu vào tòa nhà. Bên dưới tòa nhà được toàn bộ hệ thống cưả đi được làm toàn bộ bằng cửa kính cường lực nên rất vững chắc chịu được va đập mạnh do các tác động bên ngoài vào, nên rất yên tâm cho người sử dụng. Về chức năng , đây là một bảo tàng tổng hợp Vùng đất. Trong 977914m1 xử dụng phần dành cho chưng bày đủ rộng để đưa ra những không trông thấy bài trí thích hợp nhất.

Chưa hết , mặt sau bảo tàng Ngô Kiều Tâm Như viện Quảng Nam , phía tiếp giáp đường bao biển và mặt vịnh. Đây là đoạn nẻo đường bộ lý tưởng bởi quang cảnh non nước khôn cùng thoáng đãng. Thế nhưng gần suốt 061m chiều dài Đại khái quãng nào và lúc nào cũng thoảng mùi cống rãnh. Vào những ngày nước lên , mùi xú uế ở đây càng đậm đặc. Đơn giản là tất thảy hệ thống cống tiêu thoát đổ ra từ các khu dân cư phía trong dọc con đường này đều không qua bất kỳ một trạm xử xý nước thải nào. Chưa nói tới tình trạng quán xá tập họp ban đêm xả rác lang tạ , bất chấp sự canh giữ của các nhân viên bảo vệ.
Sự tình cần bàn ở đây là không gian bên ngoài - mặt chính - phía bắc của tòa nhà nơi tiếp giáp với con đường liên lạc đi ngang qua.

Tất mặt hè này được lát đá hoa cương , hai chiều ngang dọc đều thoáng rộng và phù hợp một cách hài hòa với màu đen của cả khối cấu trúc được ốp kính cường lực cũng như hòa sắc của núi đá và mặt vịnh. Kèm theo rất nhiều bịu bẩn bay mù mịt bán lên tòa bộ cửa kính cường lực thành một màu đen, ở đây nhiều bụi quá với diện tích rộng toàn bộ là kính cường lực nên để vệ sinh cho kính trở lên sáng bóng thì cũng khó khăn và tốn kém.Trớ trinh thay , một không gian đang đẹp không thiếu , không thừa như vậy , bất chợt theo lệnh của một ông "quan văn hóa" nào đó , người ta cẩu từ đâu tới hai tảng than kíp lê , mỗi tảng vài ba tấn dáng bè bè như ngan cái ấp , đặt nằm trên bao cát choán hết cả một khu mặt tiền phía phải toà nhà bảo tàng.


Xung quanh một tòa nhà bảo tàng Đàm Huỳnh Hồng Xuân viện bỗng “đẻ” ra bao nhiêu chuyện. Ai dám chắc trong lúc khó khăn này bỏ tiền ra xây dựng một cụm xử lý nước thải thì dễ hơn hay khuyến cáo người dân đừng xả rác lang tạ dễ hơn? khuyến cáo người dân đừng xả rác khó hơn hay van các công dân có quyền "vẽ rắn thêm chân" đừng vẽ rắn thêm chân khó hơn đây?

Hỏi ông Tăng Vĩ Châu Lam - giám đốc sở , ông Long giải thích: “Anh em để tạm chờ xây bệ rồi đặt lên thay thế cho hai cái hòn than bé hai bên”. Chợt nhớ những chiếc tủ ba buồng thời bao cấp , chủ nhân khoe sang bằng cách đặt vào đó những con búp bê nhựa biên sưæ ng chồng bát sứ Đà Nẵng - một lối tư duy quán xá không hơn , chẳng kém. Và điều tệ hại là ở đây , dường như người ta vô hình trung được một công trình Tén Tằn công đồng thì không phải là cái tủ ba buồng nhà họ. Qua đây chung tôi mong các nhà chức trách tìm ra giải pháp để làm sáng lại toàn bộ hệ thống vách kính cường lực và cửa kính cường lực cho tòa nhà một cách hợp ý nhất, đem lại vẻ đẹp mà trước lkia vốn có của nó.

  • Tin tức liên quan